Âm nhạc thay đổi từ khi làm chồng, làm cha
"Tôi 30 - 30 năm tôi vẫn ở đây" nghe như một lời tự sự nhiều hơn là một tuyên ngôn âm nhạc. Vì sao Đinh Tiến Đạt chọn cột mốc này để viết về chính mình?
Tôi nghĩ 30 năm là một cột mốc vừa đủ để nhìn lại, không quá xa để quên cảm xúc ban đầu. 20 năm trước, tôi chỉ biết rap vì đam mê. Lúc ấy tôi chỉ muốn chứng minh "tôi cũng làm được" cùng sự nồng nhiệt của tuổi trẻ.

Rapper Đinh Tiến Đạt cùng vũ đoàn thể hiện sáng tác "Bỏ bàn tay đó ra" trong sự kiện fancon "Tôi 30 - 30 năm tôi vẫn ở đây".
Bốn mươi tuổi, tôi viết với góc nhìn chiêm nghiệm hơn, già hơn, nhất là khi tương lai không ai nói trước được điều gì. 30 năm là giai đoạn tôi cảm thấy cân bằng, đó cũng là tôi tại đây và ngay lúc này.
Ba mươi năm làm nghề là thời điểm tuyệt vời nhất để nhìn lại chặng đường đã qua - những thất bại, thành công, tình yêu và cả mất mát… rồi đặt tất cả vào âm thanh, lời ca. "Tôi 30 - 30 năm tôi vẫn ở đây" là cách tôi nói rằng: Dù thế nào, dù bao sóng gió, thì hành trình vẫn tiếp diễn, tôi vẫn kiên định với âm nhạc của mình.
Khi viết lại những bài như "Chia tay rồi mới biết" hay "Khi ta còn dại khờ", anh có thấy mình đang nói chuyện với Đinh Tiến Đạt của tuổi 20?
Rất nhiều! Có những lời khiến tôi bật cười vì thấy mình ngây ngô mà chân thành. Nhưng giờ tôi hát lại với tâm thế khác. Tôi không còn trách móc hay buồn bã, mà như người đàn ông ngồi kể cho con nghe: "Ngày xưa bố cũng dại khờ như vậy đấy".
Tôi nghĩ âm nhạc cũng có tuổi đời. Khi mình già hơn, ca khúc cũng trưởng thành theo cách riêng. Cùng là câu chuyện tình yêu đó, chàng trai hơn 20 tuổi hát sẽ khác hẳn ông bố hơn 40 tuổi. Cùng là chuyện đổ vỡ, chàng trai 20 tuổi sẽ đau đến thế nào, nhưng người đàn ông 40 tuổi dẫu đau đến mấy cũng khó biểu lộ ra ngoài mà vững vàng, bình thản.
Làm chồng, làm cha rồi, âm nhạc của anh cũng bớt gai góc hơn? Chẳng hạn như cách anh đang học nhìn thế giới qua đôi mắt của con mình?
Chính xác. Khi thấy con ngồi hát nhẩm bài của mình, tôi tự hỏi: "Con cảm nhận ra sao khi hát những câu hát này?".
Tôi không muốn con nghe nhạc của bố mà thấy toàn giận dữ hay khổ đau, bi thương. Tôi muốn con nghe và thấy tình yêu, sự lạc quan. Khi viết "Tự hào được làm con", tôi nghĩ đến con đầu tiên, mong sau này khi lớn, các con sẽ hiểu bố mẹ đã yêu thương đến mức nào.
Âm nhạc của tôi không phải mất đi gai góc, mà tôi biết chọn khi nào nên gồ ghề, khi nào nên mượt mà.
Anh đang viết cho những thế hệ sau, chứ không chỉ cho khán giả cùng thời?
Tôi không viết để hoài niệm, mà để kết nối. Tôi muốn các bạn trẻ thấy dù rap có nhiều trường phái, quan trọng nhất vẫn là cảm xúc sự nhân văn. Chính tôi cũng đang trải nghiệm nhiều thể loại âm nhạc trong EP của mình.
Tôi không chắc mọi người khi nghe sẽ yêu thích hết các bài hát/ rap của tôi vì thật sự mỗi bài là một màu nhạc khác nhau. Tôi chọn các bài hát này đơn giản vì nghe lần đầu là cảm thấy như tác giả viết cho mình.
Tôi tin, "Tự hào được làm con" hay "Khi ta còn dại khờ" có thể chạm đến mọi thế hệ. Giá trị gia đình, tình yêu, sự trưởng thành là điều không bao giờ lỗi thời.
"Đổi vai" không "đổi lửa"
Khi quan điểm làm nhạc đã khác, điều khiến anh biết mình vẫn "ở đây" là gì?
Đó chính là tình yêu với âm nhạc. Âm nhạc là ngọn lửa thắp lên khát vọng, là hơi thở không thể thiếu mỗi khi tôi cầm mic. Khán giả có thể tiếp thêm năng lượng, bản năng sáng tạo luôn thôi thúc tôi thử thách giới hạn. Nhưng nếu không còn yêu âm nhạc, mọi thứ khác sẽ mất đi ý nghĩa.
Chính tình yêu ấy giữ cho ngọn lửa trong tôi không bao giờ tắt, để dù "đổi vai", tôi vẫn kiên định "không đổi lửa" và luôn chắc chắn rằng mình vẫn đang ở đây.

Đinh Tiến Đạt tại concert Anh trai vượt ngàn chông gai.
Sau nhiều năm vắng bóng để rồi "vẫn ở đây", thứ anh tìm thấy là gì?
Tôi tìm thấy tình yêu và lòng biết ơn. 30 năm "chạm lửa", nghệ thuật không chỉ là hành trình của riêng tôi. Đó còn là dấu ấn của gia đình đã hy sinh thầm lặng, của khán giả đã tiếp sức qua từng giai điệu, của đồng nghiệp và bạn bè luôn sẵn sàng sát cánh trong mọi chông gai.
Giờ đây, tôi hiểu mình không cần chạy đua để được công nhận mà phải phấn đấu để tốt hơn mình ngày hôm qua. Tôi làm nhạc với tâm thế một người đàn ông trưởng thành, đã trải qua đủ thăng trầm. Giờ là lúc làm nhạc bằng cảm xúc thuần khiết nhất.
Ngày xưa tôi theo đuổi nghệ thuật như cách chứng minh bản thân. Giờ tôi có âm nhạc để trò chuyện, với chính mình, với con cái, với khán giả đã lớn cùng tôi. Tôi nhận ra rằng sự tĩnh lặng cũng là một giai điệu đẹp, nếu biết lắng nghe nó.
Áp lực vì thế hệ mới quá giỏi
Anh không sợ mất vị trí, tên tuổi của một ngôi sao đình đám một thời?
Không. Vì âm nhạc không phải cuộc đua với tôi lúc này nữa.

Rapper Đinh Tiến Đạt.
Suốt thời gian không tham gia nghệ thuật, rất nhiều người động viên tôi quay lại. Sau khi tham gia Anh trai vượt ngàn chông gai, mọi người cũng mong chờ tôi ra sản phẩm nhiều nên tôi cố gắng thực hiện sau khi concert cuối cùng kết thúc. Tôi trở lại không phải để tỏa sáng.
Giờ là thời đại của các bạn trẻ, các bạn giỏi lắm, tôi tự hào vì điều đó. Khi làm dự án này, cũng nhiều bạn trẻ hỗ trợ tôi như ca nhạc sĩ APJ, ca sĩ Cheng, nhóm Monocycle… Làm việc với các bạn, chính năng lượng của các bạn làm tôi thấy trẻ ra và tiếp nhận những cái mới dễ dàng hơn.
Giờ đây tôi không cần phải ồn ào để được nhớ, tôi chỉ cần khán giả khi nghe "Mr. D" vẫn hình dung ra một Đinh Tiến Đạt là đủ.
Nhưng 10 năm rời xa showbiz, khi ra mắt sản phẩm, áp lực của một người "anh cả" hay "người mở đường" trong làng rap chắc hẳn cũng có?
Đó là một áp lực tích cực để giúp tôi phát triển. Áp lực vì thế hệ mới quá giỏi, nhưng vui vì rap Việt đang phát triển mạnh chưa từng có.
Trước đây, rap bị kiểm duyệt câu từ rất gắt gao, tự do sáng tạo cũng gặp nhiều khó khăn hơn. Tôi theo hướng hoạt động tự sáng tác, tập vũ đạo và biểu diễn, vừa rap vừa nhảy nên cũng không tập trung hoàn toàn vào mỗi phần rap.
Tôi cũng không phải "người mở đường" đâu, trước tôi cũng có nhiều rapper. Anh Ba Ngọc Sơn cũng là người đưa rap vào bài hát, lúc đó tôi còn là vũ công và tham gia đóng MV đó của anh Ngọc Sơn nữa (cười).
Nếu coi "Tôi 30" là chương mở đầu cho một hành trình mới, thì chương kế tiếp của Đinh Tiến Đạt sẽ mang âm thanh gì?
Có lẽ là sự kết hợp giữa truyền thống và hiện đại. Tôi muốn tiếp tục khám phá hướng đi của "Đào Liễu" trong Anh trai vượt ngàn chông gai, nơi hip-hop gặp nhạc dân gian, nơi tiếng trống, tiếng sáo hòa cùng nhịp beat hiện đại.
Tôi tin rằng âm nhạc Việt có thể bùng nổ hơn nữa trên thế giới nếu chúng ta biết kể lại bản sắc của mình bằng ngôn ngữ mới.
Cảm ơn anh!
Đinh Tiến Đạt sinh năm 1981, nghệ danh Mr.Dee. Anh nổi tiếng ở thập niên 2000 với nghệ danh Mr.Dee. Anh chạm ngõ nghệ thuật khi là thành viên của nhóm nhảy Hoàng Thông, chuyên về thể loại break dance.
Sau đó, anh chuyển hướng sang rap và nhanh chóng gặt hái thành công qua nhiều bản hit như: "Vui cùng Mr.Dee", "Chí Phèo", "Rapper từng ra các album D", "Romeo", "Hip Hop", "Mr.Dee Collection", "Giao thông".
Bình luận bài viết (0)
Gửi bình luận