Các huyện Trấn Yên, Văn Yên, Yên Bình chìm trong biển nước. Một số xã bị cô lập, giao thông đứt đoạn.

Tác giả tác nghiệp nơi rốn lũ Yên Bái tháng 9/2024.
Sóng viễn thông chập chờn, người dân liên tục nhắn tin cầu cứu: "Cứu em với, xã em đang bị nước cô lập rồi!".
Đêm 15/9, tin đồn Thủy điện Thác Bà có thể phá đập phụ để cứu đập chính lan nhanh tại khu vực hạ lưu.
Những lời rỉ tai như "Đập yếu lắm rồi", "Nước sắp xả ồ ạt", "Chạy đi kẻo không kịp" khiến hàng trăm hộ dân ở Yên Bình hốt hoảng thu dọn đồ đạc, sơ tán trong mưa.
Gần nửa đêm, nhóm phóng viên nhận được cuộc gọi từ một người dân, giọng hốt hoảng: "Chị ơi, nghe nói phá đập rồi, nhà tôi ngay sát sông, có nên chạy lên núi không?".
Chúng tôi lập tức chia hai hướng: Một nhóm lên xã Phúc An - nơi xuất hiện tin đồn đập phụ rò rỉ; nhóm còn lại đến đập chính Thác Bà để tiếp cận lãnh đạo nhà máy.
Đến gần 2h sáng, đường lên đập đã bị chia cắt. Phóng viên phải bỏ xe, gói máy quay trong áo mưa, lội bộ gần 3km đường đồi sình lầy.
Tới nơi, ánh đèn vàng hắt ra từ văn phòng điều hành đập. Bên trong, các kỹ sư trực chiến suốt đêm, mắt thâm quầng nhưng vẫn bình tĩnh.
Câu hỏi được đặt thẳng: "Có đúng là chuẩn bị phá đập phụ không?".
Ông Nguyễn Văn Quyền, Tổng giám đốc Công ty Thủy điện Thác Bà khẳng định: "Không có chuyện đó! Đập phụ vẫn an toàn. Mực nước ở ngưỡng cao nhưng chưa vượt mức nguy hiểm.
Tin đồn hoàn toàn sai. Chúng tôi đang báo cáo tỉnh để kịp thời phản bác thông tin thất thiệt".
Cùng lúc, nhóm phóng viên dưới hạ lưu ghi lại cảnh sơ tán. Trong ánh đèn pin loang loáng, một cụ bà run rẩy nói: "Người ta bảo phá đập để cứu đập chính, không chạy là chết chìm…".
Chúng tôi vừa trấn an người dân, vừa gấp rút hoàn thiện bản tin, kịp thời phát đi thông điệp bác bỏ tin đồn, góp phần ổn định dư luận giữa đêm mưa dữ.
Nước lên nhanh, đường biến thành suối. Xe phóng viên nhiều lần chết máy, phải nhờ người dân xã Y Can kéo hộ bằng dây dù. Máy ảnh ngấm nước, thẻ nhớ ẩm, cả nhóm phải hơ khô bằng bếp củi trong nhà dân.
Mỗi lần cập nhật tin, bài lên hệ thống là một lần "hồi hộp như thời chiến". Sóng 4G yếu, phóng viên phải trèo lên đồi, che máy tính bằng áo mưa, dùng pin dự phòng và hotspot từ ba chiếc điện thoại cùng lúc để gửi bài nhanh nhất.
Có lần đang phỏng vấn giữa dòng lũ, máy quay hết pin. Không còn cách nào khác, chúng tôi ghi lại câu chuyện bằng trí nhớ và lời kể, dựng lại trong bản tin. Trong hoàn cảnh đó, đó là cách duy nhất để dòng tin không đứt gãy.
Trong gian khó, điều khiến chúng tôi xúc động nhất là tấm lòng của người dân. Một bà cụ ở xã Y Can, nhà ngập đến đầu gối, vẫn nấu nồi cơm to mời "các nhà báo ăn nóng kẻo cảm lạnh".
Một cán bộ xã không ngại mưa gió, đi bộ 2km để đưa áo mưa và cục sạc dự phòng cho nhóm phóng viên đang kẹt lại trong vùng lũ.
Đêm 16/9, khi bản tin "không có chuyện phá đập" được phát rộng rãi, hàng trăm người dân mới thở phào nhẹ nhõm.
Có người ôm chầm lấy phóng viên, nghẹn ngào: "Cháu ơi, may mà các cháu lên tiếng kịp lúc, không bà con hoang mang quá!".
Bình luận bài viết (0)
Gửi bình luận