Nhận bản tin miễn phí
Thời sự Xây dựng Giao thông Kinh tế Pháp luật Chất lượng sống Văn hóa - Giải trí Thể thao Công nghệ Thế giới Đi ++ Video Multimedia
Báo Xây dựng - Tin tức trong ngày, tin mới nhất, tin nhanh 24h Quản lý

Từ chuyến xe đến nụ cười: Hành trình dịu dàng của những người phụ nữ trên xe buýt

Từ chuyến xe đến nụ cười: Hành trình dịu dàng của những người phụ nữ trên xe buýt

19/10/2025, 22:09

Công việc khô khan và nhiều thử thách bỗng trở nên ấm áp nhờ bàn tay, giọng nói và nụ cười của những người phụ nữ tận tụy. Họ mang đến cho giao thông công cộng Hà Nội một vẻ đẹp rất riêng, giản dị mà bền bỉ.

Tình yêu nghề từ những điều bình dị

Giữa dòng người hối hả mỗi sớm mai, khi phố phường còn vương hơi sương lạnh, những chiếc xe buýt đã bắt đầu lăn bánh. Từng bánh xe xoay nhịp đều đặn, đưa hàng vạn lượt người đến trường, đến cơ quan, rồi lại trở về với gia đình khi chiều muộn buông xuống.

Từ chuyến xe đến nụ cười: Hành trình dịu dàng của những người phụ nữ trên xe buýt- Ảnh 1.

Mưa nắng thất thường, đường phố đông đúc nhưng chị Bình vẫn giữ thói quen nở nụ cười chào hành khách mỗi khi họ bước lên xe.

Ít ai để ý rằng, đằng sau vô lăng, sau tấm áo đồng phục giản dị, có những nữ nhân viên trên xe buýt vẫn bền bỉ mỗi ngày giữ cho nhịp sống đô thị vận hành nhịp nhàng và an toàn. Không ồn ào, không rực rỡ, nhưng tỏa hương bằng chính sự tận tâm, dịu dàng và kiên cường giữa một công việc tưởng chừng chỉ dành cho đàn ông.

Tại bến xe Giáp Bát, sáng nào cũng thấy chị Thanh Bình, nhân viên tuyến buýt 22B (Giáp Bát - Đô Nghĩa), trong bộ đồng phục xanh quen thuộc, nhanh nhẹn chuẩn bị cho ca làm việc mới. Đã 16 năm gắn bó với nghề, chị Bình hiểu rõ từng nhịp xe, từng thói quen của hành khách thường xuyên.

"Làm nghề này phải thật kiên trì và giữ được bình tĩnh", chị cười hiền, vừa lau giọt mồ hôi trên trán vừa nói: Có những lúc khách vội, chưa hiểu quy định, mình phải nhẹ nhàng giải thích. Chỉ một lời nói thiếu kiềm chế thôi cũng có thể khiến họ mất thiện cảm, mà như thế thì mình buồn lắm.

Trên mỗi chuyến xe, chị Bình không chỉ bán vé hay sắp xếp chỗ ngồi, mà còn âm thầm quan sát từng người. Khi thấy một cụ già đứng lâu, chị khẽ nhắc ai đó nhường ghế, có hành khách khuyết tật, chị tận tay dìu lên, đảm bảo an toàn.

Từ chuyến xe đến nụ cười: Hành trình dịu dàng của những người phụ nữ trên xe buýt- Ảnh 2.

Dù vất vả, nhưng khi nghe lời cảm ơn của khách, hay chỉ là một nụ cười, mọi mệt nhọc trong chị Chúc đều tan biến.

Có lần vào mùa thi đại học, một nhóm thí sinh sau chuyến xe đã nán lại xin chụp ảnh cùng chị, "để nhớ về cô bán vé dễ thương".

Chị nói, giọng xúc động: Những khoảnh khắc như thế khiến tôi càng yêu nghề hơn. Nghĩ rằng, công việc của mình cũng mang lại niềm vui cho người khác.

Mưa nắng thất thường, đường phố đông đúc, nhưng chị Bình vẫn giữ thói quen nở nụ cười chào hành khách mỗi khi họ bước lên xe.

Mỗi ngày đi làm, tôi đều nghĩ: Hôm nay sẽ có điều gì đó khiến mình học thêm được một bài học, từ đồng nghiệp, từ hành khách, hay chỉ đơn giản là từ chính cách mình đối diện với áp lực.

"Chân thành thì sẽ được trân trọng"

So với chị Bình, thời gian gắn bó của Nguyễn Thị Chúc, nhân viên tuyến 66 (Yên Nghĩa - Thị trấn Phùng), mới chỉ hơn sáu năm. Nhưng tình yêu và sự gắn bó với nghề trong chị thì đã sâu đậm từ lâu.

Tuyến xe của chị đi qua nhiều trường học, bệnh viện, chợ và khu dân cư - những nơi dòng người chưa bao giờ ngớt.

"Dù vất vả, nhưng khi nghe lời cảm ơn của khách, hay chỉ là một nụ cười, mọi mệt nhọc đều tan biến", chị nói, giọng nhẹ mà kiên định.

Chị Chúc kể, có lần thấy một người phụ nữ đứng sát mép đường, dò dẫm bằng chiếc gậy nhỏ. Hóa ra chị ấy bị khiếm thị, đang loay hoay tìm điểm dừng.

"Tôi vội xuống, cầm tay dắt chị ra đúng chỗ, đỡ lên xe và sắp xếp ghế ngồi cẩn thận. Trên xe, chị kể chuyện mưu sinh bằng hàng rong, chỉ nhớ đường bằng âm thanh và bước chân. Nghe mà thương quá! Khi xe dừng, chị nắm tay tôi thật chặt miệng không ngớt 'cảm ơn em, người tốt vẫn còn nhiều lắm'". Đơn giản thế thôi nhưng thật ấm lòng.

Chị bảo, làm nghề này phải thật lòng. Chân thành thì sẽ được trân trọng. Người ta cảm nhận được sự thật tâm của mình dù chỉ qua ánh mắt hay lời nói nhỏ nhất.

Từ chuyến xe đến nụ cười: Hành trình dịu dàng của những người phụ nữ trên xe buýt- Ảnh 3.

Chị Thu luôn tìm được niềm vui trong công việc bởi với chị, chỉ cần yêu nghề, mình sẽ tìm được niềm vui.

Với Trương Thị Thu, nhân viên tuyến 106 (Mỗ Lao - Aeon Mall Long Biên), chiếc xe buýt là "ngôi nhà thứ hai". Trước khi đến với nghề, chị từng làm đầu bếp, nhưng cơ duyên lại đưa chị đến với công việc phục vụ hành khách - một công việc vừa lạ lẫm vừa thử thách.

"Công việc nào cũng có cái khó riêng", chị nói, "nhưng chỉ cần yêu nghề, mình sẽ tìm được niềm vui".

Tuyến xe của chị đi qua nhiều khu dân cư đông đúc, đặc biệt vào giờ cao điểm. "Những lúc tắc đường, ai cũng mệt, nhưng tôi cố gắng giữ không khí nhẹ nhàng. Một câu chuyện nhỏ, một nụ cười có thể khiến hành khách thấy vui hơn, mà mình cũng thấy công việc bớt áp lực", chị chia sẻ.

Chị kể lại một kỷ niệm khiến bản thân xúc động mãi. "Có bác khách ngoài 60 tuổi lên xe với gương mặt buồn. Bác bảo đang giận con, lại quên mang ví. Tôi liền mời bác vé, tặng ít đồ ăn mang theo. Bác xúc động, xin số điện thoại để gửi lại tiền, nhưng tôi chỉ cười: "Bác cứ coi con như người nhà". Khi bác xuống xe, tôi thấy lòng nhẹ tênh. Nghĩ rằng, đôi khi chỉ một hành động nhỏ thôi, cũng đủ khiến cuộc sống bớt khắt khe".

Sau năm năm gắn bó, chị Thu nói, mỗi hành khách, dù là sinh viên, cụ già hay em nhỏ, đều dạy cho chị điều gì đó về sự kiên nhẫn, lắng nghe và sẻ chia. "Điều khiến tôi hạnh phúc nhất là được gặp gỡ, được giúp đỡ người khác mỗi ngày. Chừng đó thôi là đủ".

"Nghề làm dâu trăm họ" và những niềm vui giản dị

Khác với các đồng nghiệp di chuyển trên xe, chị Vân Thủy lại gắn bó với các điểm dừng xe buýt nhanh BRT - nơi đón, tiễn hàng nghìn hành khách mỗi ngày.

Từ chuyến xe đến nụ cười: Hành trình dịu dàng của những người phụ nữ trên xe buýt- Ảnh 4.

Chị Thủy luôn tâm niệm hãy làm mọi việc bằng cả trái tim, vì điều đó sẽ khiến người khác cảm nhận được sự tử tế trong từng hành động nhỏ.

Chị Thủy nhớ lại những ngày đầu nhận việc: "Tôi còn bỡ ngỡ, ngại giao tiếp, chỉ biết làm đúng nhiệm vụ. Nhưng một lần giúp người mẹ bế con nhỏ lên xe, được đứa bé tặng cho chiếc kẹo mút xíu xiu, tôi chợt nhận ra: công việc này không chỉ là phục vụ, mà là kết nối yêu thương".

Mỗi ngày, chị kiểm tra thiết bị, vệ sinh nhà chờ, hỗ trợ hành khách thanh toán vé, hướng dẫn người cao tuổi… Công việc tưởng chừng đơn giản, nhưng lại đòi hỏi sự tỉ mỉ, cẩn trọng và kiên nhẫn.

"Làm việc ở nơi công cộng, không tránh khỏi áp lực, nhưng điều quan trọng nhất là phải luôn giữ thái độ bình tĩnh, tôn trọng khách và đồng nghiệp", chị nói.

Với chị, mỗi lời cảm ơn, mỗi nụ cười của hành khách là một phần thưởng xứng đáng. "Tôi luôn tâm niệm: Hãy làm mọi việc bằng cả trái tim, vì điều đó sẽ khiến người khác cảm nhận được sự tử tế trong từng hành động nhỏ".

Có người vui vẻ, thân thiện, nhưng cũng không ít người vội vàng, nóng nảy. "Chỉ cần mình giữ tâm sáng, nụ cười trên môi thì mọi hiểu lầm rồi cũng qua", chị Bình nói.

Công việc phục vụ xe buýt vẫn thường được gọi vui là "nghề làm dâu trăm họ" bởi mỗi ngày, các chị tiếp xúc với hàng trăm con người, mỗi người một tính cách, một tâm trạng. Không ồn ào, không phô trương, họ lặng lẽ làm công việc của mình, phục vụ, giúp đỡ và lan tỏa sự tử tế.

Họ không có ánh đèn sân khấu, không có những tràng pháo tay. Nhưng mỗi ngày, trong bộ đồng phục giản dị, họ vẫn tỏa sáng bằng nụ cười, bằng sự tận tâm và trái tim đầy yêu thương.

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.